Đường còn dài, còn dài kể về chín tháng trong cuộc đời một chàng sinh viên.
Chín tháng hết sức đặc biệt, bởi cậu quyết định… bỏ học, làm một hành trình xuyên Việt với một bạn trẻ khác trên chiếc xe tải nhỏ.
Trên đường đi họ kết nạp thêm một chàng “Tây balô” tại Hội An. Ra các tỉnh biên giới phía Bắc rồi quay về Hà Nội, họ chia tay nhau. Nhân vật chính quay về kiếm sống phụ bán cà phê tại Đà Lạt một thời gian, rồi trở lại Sài Gòn… đi học tiếp.
Một hành trình thú vị, đầy chất lãng mạn của tuổi trẻ. Cũng có dăm ba chuyện tình trong một bối cảnh là con đường xuyên Việt được ghi nhận bằng một đôi mắt trẻ trung, hồn nhiên. Đường còn dài, còn dài cứ như một ước mơ người trẻ nào cũng từng có: vứt bỏ tất cả và… lên đường! “… Trân cằn nhằn chuyện tôi bỏ học. “Mẹ mày sẽ đổ bệnh vì mày!” – Nó hăm doạ. “Mày tưởng tao đợi mày nói mới biết chuyện đó chắc?!”.
Tôi chán ngán đề tài này quá mức. “Mày tưởng mày viết vài bài giới thiệu sách, đăng vài truyện ngắn, lãnh vài trăm một triệu mỗi tháng là hay lắm rồi hả? Mày nghĩ đó là nghề nghiệp vững chắc trong tương lai của mình đó hả? Ai sẽ thuê mày làm việc, nếu mày chưa tốt nghiệp?”. … “Thôi, cứ giả sử là có ai đó thuê mày đi, sao mày không tính đến chuyện một ngày, vì bảo vệ lòng tự trọng của mình, mày đục vào mặt thằng sếp chẳng hạn. Và a lê hấp, mày lại bắt đầu cuộc hành trình đi tìm chỗ làm việc khác.
Tất nhiên, chỗ đó phải vui lòng nhận những thằng chưa tốt nghiệp. … “Đó là trong tình huống tươi sáng nhất: mày vẫn có thể làm việc với chút tài lẻ viết lách của mày mà không cần tấm bằng đại học. Còn tao chưa đề cập đến việc mày phải làm những công việc chân tay khác mà cái thằng tiểu thư cỡ mày không đời này làm được”. “Theo tao hiểu thì mày đang giải thích cho tao về sự quan trọng của bằng cấp…” (Trích Đường còn dài, còn dài…).***********************